Chúng tôi học cùng trường và cùng lớp có thể nói chúng tôi có điều kiện hơn những cặp khác dễ thông cảm và chia sẻ cho nhau nhưng đó cũng chỉ là do tôi nghĩ mà thôi. Quen nhau được một năm nhưng sao trong khoảng thời gian ấy tôi rất mệt mỏi vì sự vô tâm đến hờ hững của anh! Đáng lí ra tôi phải là người chia tay anh nhưng tôi đã không chọn con đường đó vì tôi nghĩ một ngày nào đó anh sẽ thay đổi, thế nên tôi chờ đợi trong sự mỏi mòn với hy vọng rằng: ngày mai sẽ tốt hơn ngày hôm nay. Và rồi điều mà làm tôi thật sự bất ngờ và sốc nặng là anh đã chủ động nói lời chia tay.
Anh nói với tôi rằng: "Anh muốn tốt cho tôi, quen anh sau này tôi sẽ không có hạnh phúc và tương lai". Có phải lúc nào khi chia tay thì người con trai cũng điều nói như thế không các bạn?! Tôi đã nói với anh là tôi không chấp nhận, lí do ấy không thuyết phục được tôi. Và rồi dường như chính tôi lại làm cho tôi đau khổ khi tôi đã ép được anh nói ra rằng anh đã có bạn gái mới và hai người đã quen nhau được vài tháng. Thôi thì biết làm sao hơn, tôi chấp nhận, trong thâm tâm tôi luôn mong anh hạnh phúc. Những ngày sau đó là những ngày lâu nhất của cuộc đời tôi, đi đâu tôi cũng thấy buồn, cô đơn và lạc lõng. Nỗi thất vọng về một mối tình ngây ngô của tôi đã làm cho tôi gụt ngã và tôi đã nguyện với lòng sẽ không yêu một ai cả. Tôi sẽ cô đơn cho đến cuối cuộc đời!

Chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành (Ảnh minh họa)
Nhưng ai mà đoán được chữ "ngờ", tôi tình cờ quen được một người đã làm thay đổi cuộc đời tôi, là mốc son quan trọng. Tôi tâm sự và chia sẻ cho anh nghe về tất cả, anh gọi điện, nhắn tin an ủi tôi rất nhiều nhưng tâm hồn của tôi thì tan nát làm sao hiểu được tình cảm của anh dành cho tôi chứ! Trò chuyện với anh tôi không hề giấu giếm một điều gì cả và tôi tìm được cảm giác che chở từ anh. Anh động viên, an ủi tôi, tôi xem anh như một người bạn, người anh trai và cũng là một tri kỉ, và có thể nói tôi tôn trọng và quý mến anh vô cùng. Anh cũng kể cho tôi nghe về quá khứ, cuộc sống của anh tôi thông cảm và tôi thấy thương anh rất nhiều (đó chỉ là 1 tình thương của sự đồng cảm).
Và rồi anh ngỏ lời yêu tôi, nhưng tôi nào đâu còn cảm giác nữa chứ! Vết thương lòng tôi vẫn chưa lành mà! Và không phủ nhận một điều là tôi cũng có tình cảm với anh nhưng tôi cố nén cảm xúc của mình lại, nhưng rồi làm sao tôi có thể giấu mãi chứ? Thế là chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành, sự đồng cảm và tôn trọng lẫn nhau. Về tuổi tác anh hơn tôi nhiều lắm nhưng đó không phải là rào cản ngăn cách giữa chúng tôi. Nhưng có một điều tôi luôn băng khoăn và rất ư lo lắng! Liệu gia đình tôi có chấp nhận cho tôi và anh đến với nhau không? Ông trời ơi! Ông đã mang anh đến cho con nhưng xin ông đừng bắt con phải chọn giữa gia đình và anh! Ba mẹ đã vì tôi mà vất vả quá nhiều tôi không muốn là ba mẹ đau lòng. Còn anh, anh là ánh sáng, là niềm tin của tôi, chỉ có anh mới có thể hiểu và thông cảm cho tôi. Anh à! Chúng mình hãy cùng nhau vượt qua những khó khăn và thử thách anh nhé!
Theo blog (Bức thư tình)